CHUYỆN TẬP BƠI VÀ VIỆC ĐẶT MỤC TIÊU

Ngày xưa mình học bơi. Mấy đứa nhỏ cười mình. Thế là bên ngoài không nói, bên trong ngầm ngầm cố gắng - vượt qua nỗi sợ đuối nước, hay nỗi sợ bị "thủy quái" nào đó tấn công hay bị ai đó dìm nước chẳng hạn, đại loại vậy ... Cho đến khi mình bơi được 10 vòng hồ liên tục không nghỉ, người ta hỏi mình vận động viên bơi lội hay sao bơi giỏi vậy. Mình cười cười bảo mình tập bơi thôi. Trong lòng đã thỏa được ý nguyện khi trước, rằng mình đã làm được. Thì khi đó cũng đồng nghĩa với việc mình không còn chăm tập bơi nữa. Dần dần mình ít đi bơi hơn. Thân thể không còn khỏe, dẻo dai như hồi chăm tập... mà trở nên yếu đuối, lười nhát đến hồ, và đến cả kĩ thuật mình cũng quên luôn, không thuần thục như trước nữa.
---
Bài học: Thay vì khi trước mình đặt mục tiêu chân chính như là tập bơi để khỏe ..., hơn là bị sân giận mà tập bơi để thể hiện mình, thì mình không bị dao động bởi lời khen, tiếng chê của người khác, thì việc tập luyện ắt sẽ duy trì bền vững hơn, thân cũng nhờ đó dẻo dai ít bệnh hơn..



Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Hôm nay, mình chỉ muốn được ôm lấy chính mình

Niềm vui nho nhỏ >_^