Ngày trước người dc dạy & tâm đắc với câu:
"Học làm người trước rồi mới làm việc sau"
Khi ấy người cũng non nớt tin như vậy là chân lí
Nếu không có phẩm hạnh, ko hiền dịu tháo vát của nữ nhân
Thì cũng phải có cái điềm tĩnh đầy khí chất của bậc quân tử
Thì mới xứng đáng "làm người"
Như câu thơ sau:
Đã sống trong trời đất
Phải có danh gì với núi sông!
Nếu đã lỡ mang phận đàn bà
Người cũng không muốn bản thân mình phải áy náy hay quỵ lụy người ta
Huống chi còn với khí chất nam nhi
Cũng không để mình gặp cảnh bần cùng ko thể ra tay cứu giúp
Ôi ôi...
Bao nhiêu cái khung vớ vẩn ấy đã đủ buộc chặt cuộc đời người chưa?
Tại sao phải trở nên đấng trượng phu
Hay phải là người con gái phẩm hạnh
Tại sao người mãi đóng những vai tuồng cũ
Gặp cảnh khó tí đóng vai người nghèo ke khổ
Thuận cảnh người đóng vai cô Tấm
Nghịch cảnh người đóng vai dì ghẻ
Thắng làm vua - thua làm giặc!
Cuộc đời người bao phen chuyển vần
Câu danh ngôn, bài học xưa nay cô dạy
Ứng dụng được nhiêu phần!
Học làm người là học để trở thành cái gì vậy cô ơi?
Không lẽ cuộc đời chỉ là những vở tuồng
À... mà nếu nó có là vở tuồng buộc phải đóng!
Người muốn đóng 1 vai sáng tạo nhất
Không có trong kịch bản
Vai tuồng cũng không được đoán định sẵn
Như cái Lí Nhân quả: nhân này phải sinh ra quả kia!
Trong khi cuộc đời thiên biến vạn hoá
Người không biết được điều gì sẽ xảy ra vào giây phút sau
Huống hồ là nhân quả
Người vừa là thánh nhân, vừa là tội đồ, và hơn thế ...
Nên lấy cái khung nào để áp vào quy chuẩn người
Hơn hết, người chỉ là người thôi!
Thế nên đến nay người chả hiểu:
Học làm người là học làm gì vậy cô?!
Là học theo cái khung mẫu lí tưởng xã hội nhồi nhét, nhào nặn .. do ảo tưởng sinh ra
Hay là học để trở về với nguyên sơ của chính mình.
Không bị nô lệ bởi tiêu chuẩn bên ngoài áp đặt lên mình
Học để thấy học là không cần thiết
Vì chuyển động của cuộc sống đã mang cho mình bao bài học thấm đẫm máu và nước mắt
Cũng không phải học để "làm ai" hết
Mà chỉ đơn giản hồn nhiên là chính mình thôi
Nhận xét
Đăng nhận xét