Bài đăng

Hôm nay, mình chỉ muốn được ôm lấy chính mình

Hôm nay, mình chỉ muốn được ôm lấy chính mình Hôm nay… mình thấy có nhiều điều ùa về. Có chút tủi thân, vì mình đã cố gắng nhiều cho mẹ — nhưng chẳng thấy được một lời ghi nhận. Mình biết mẹ cũng có những giới hạn riêng, nhưng đứa trẻ trong mình vẫn buồn. Nó chỉ muốn được công nhận một lần thôi, rằng: “Con đã cố gắng thật nhiều rồi.” Có chút cô đơn, vì có những khoảng trống trong tâm hồn mà chưa ai từng chạm tới. Mình sống, mình làm việc, mình cố gắng… nhưng có những đêm về, mình vẫn thấy mình một mình. Có lúc mình ăn, nhưng chẳng cảm thấy gì. Một món ăn nhìn có vẻ đầy đủ, no có, ngon có, nhưng vẫn thấy trống rỗng. Đồ ăn không tươi, khiến mình no bụng chứ ko no tim, cơ thể vẫn cần thêm nhiều dưỡng chất. Có khi mình thấy buồn, thấy nhục, vì chưa đủ mạnh mẽ để lo cho gia đình mình. Mình vẫn chưa làm được như mình mong muốn. Có phần bất lực. Mình thấy lạc lối, như đang đứng ở một ngã ba mà không biết rẽ hướng nào cho đúng với chính mình. Mình có đam mê, có. Nhưng mình sợ lắm cái á...

Yêu Mẹ Mà Không Biết Làm Sao Để Mẹ Hạnh Phúc

 Thương me, sợ me đau. Nhưng không thoát được nổi sợ ấy để giúp me hạnh phúc hơn. Mình chỉ ước mình làm được. 

Từng Đêm, Tôi Học Cách Yêu

 Nhớ anh lắm. Từng đêm Hoa vẫn mong anh quay lại với mình như lúc đầu, tự rút ra bài học trong sai phạm của mình. Không muốn làm tổn thương anh, nên sự học này quy về "học thương", để biết cách yêu những người thân chung quanh mình hơn.

Khi Mình Vẫn Đang Học Cách Bảo Vệ Đứa Con Tinh Thần

  Mình có nhiều suy nghĩ về việc đăng bài cá nhân xong rồi muốn ẩn đi, khi mình viết thích thú đam mê, sau đó đam mê ko còn đó nữa. Mình lại sợ mọi người đàm tiếu và mình thì ko đủ sức bảo vệ đứa con tinh thần của mình. Đó có lẽ cũng 1 phần lí do mình muốn tránh né mọi người. Không phải mình ko đủ giỏi, mà là mình cần tự thường mình, tự ghi nhận mình, tự giúp mình nhiều hơn ở những lần mình tụt cảm xúc-té ngã. Vì đến nay mình vẫn đang té ngã mỗi ngày. Mình chỉ cần làm được một việc, là ko phán xét mình thôi. LÀ bình yên đong đầy. Mình mong có thể mang đến bình yên cho bất kì ai bên cạnh mình.  Bình Yên Là Một Công Việc Dịu Dàng...

Từng Viên Vitamin, Từng Dòng Chạm Tim

 Ước gì lúc nào tay mình cũng mềm đủ để viết thế này. Mình vừa uống bổ sung 1 viên vitamin tổng hợp. Lúc nào dùng viên này xong, mình đều thấy đỡ nhức mình và các khớp tay chân mềm dẻo hơn. Thương <3

Tiến bộ

 Mình đã thay đổi nhiều trong 4 năm gần đây. Đó không hẳn là tốt hay xấu hết. Đó là từng chút một.

Tự Do, Dịu Dàng Và Đủ Đầy

 Hôm nay mình lại muốn có nhiều năng lượng để tự do đi muôn nơi, làm thật nhiều việc mình thích. Mình không muốn nhờ vả ai nữa, muốn tự mình độc lập cuộc sống mình. Nhưng cũng không muốn quá mạnh mẽ để trở nên hoang tàn. Muốn nhu một cách mềm mỏng. Và mình đang trên hành trình để làm bạn với cảm xúc của chính mình. Cố lên tôi ơi!